Sức Khỏe

Sức Khỏe
Sức Khỏe

Chủ Nhật, 29 tháng 12, 2019

Chuyện tình dục của những người lớn tuổi



Chuyện tình dục
của những người lớn tuổi   
Bs Vũ Ngọc Tấn


Nói tới chuyện tình dục, thì cho tới ngày nay đối với một số người, vẫn là điều… cấm kỵ, hay là điều mà ta nên tránh nói tới vì, vẫn theo một số người, đây là chuyện thô tục của con người (!) Lối suy nghĩ này không phải là của riêng người Việt, mà ngay cả đối với người Úc. Đã rất nhiều lần, đối với những người, đa số là lớn tuổi, bị tiểu đường (diabetes), hay là đau nhức kinh niên, hay trầm cảm (depression)… là những bệnh mà khả năng tình dục có thể bị suy giảm, thì bệnh nhân - cả người gốc Việt lẫn Úc - đều hầu như không bao giờ muốn nêu ra chuyện suy giảm tình dục này trong khi khai bệnh với bác sĩ. Do đó, vào những trường hợp này, tôi (là bác sĩ gia đình của họ) lại phải là người gợi ra trước đối với bệnh nhân. Thông thường thì câu hỏi của tôi là: «Từ ngày bị bênh, ông hay bà có thấy gì khác biệt trong chuyện vợ chồng hay không?» hay là «Ông (hay bà) có sinh hoạt sinh lý bình trường như trước kia hay không»… thì lúc đó, người bệnh mới bắt đầu «cởi mở» bầu tâm sự và nói lên những khó khăn về sinh lý của bản thân mình. Có nhiều khi chính người bệnh không muốn nhắc tới vấn đề này, nhưng người phối ngẫu (sau một thời gian dài phải chịu đựng sự… ghẻ lạnh của người kia) đã mang… người kia tới nhờ tôi giúp đỡ
Vậy chuyện sinh lý có phải là điều cấm kỵ mà những người… có tư cách không nên nói tới hay không?
Xin thưa là hoàn toàn không, vì sinh lý là một khía cạnh của cuộc sống: nó mang lại niềm vui và hạnh phúc cho con người, và nếu không có chuyện sinh lý thì chẳng ai lấy vợ lấy chồng làm gì, và hơn nữa, chuyện phòng the của hai người (nam và nữ) là chuyện riêng tư của họ và họ chẳng đụng tới ai và chẳng làm phiền ai.
Câu chuyện Lê Long Đĩnh: Ta còn nhớ Lê Long Đĩnh, là con của Lê Hoàn (tức vua Lê Đại Hành- nhà Tiền Lê). Đĩnh sai người giết anh là vua Trung Tông, rồi lên làm vua nước Nam (từ năm 1005 tới năm 1009). Ông ta là một con người bạo ngược, thường lấy chuyện giết người làm trò chơi, và đồng thời cũng là một kẻ ham dâm, hiếu sắc. Cụ Trần Trọng Kim (trong cuốn Việt Nam Sử Lược) viết là vì dâm dục quá độ, nên Đĩnh mắc bệnh không ngồi được, cho nên trong mỗi buổi chầu, thì Đĩnh phải nằm mà thị triều (tức là lúc họp bá quan, Đĩnh phải nằm mà không ngồi được), cho nên người đời lúc đó gọi Đĩnh là Vua Ngọa triều. Nay dưới ánh sáng văn minh của khoa học hiện đại, ta nên đặt dấu hỏi: chuyện này có thực hay chăng? Tần Thủy Hoàng có cung A Phòng với 3 ngàn cung phi; Đường Minh Hoàng: 4 ngàn; vua Minh Mạng của Việt Nam: không rõ là có bao nhiêu bà, nhưng tương truyền mỗi đêm ông có 5 người vợ hầu hạ, và qua các bà này ông có 78 hoàng tử, 64 công chúa. Ta có thể nhìn thấy là về khía cạnh tình dục, những ông vua này phải là vô cùng… hoành tráng, nhưng tại sao không ai trở thành «ngọa triều» như Long Đĩnh? Vậy câu chuyện Long Đĩnh không ngồi được trong khi họp văn võ bá quan, thì theo suy nghĩ một cách khoa học, có lẽ không phải vì lý do… dâm dục quá độ, mà giải thích có lý nhất thì có lẽ là Long Đĩnh bị bệnh Giang mai: Giang mai thời kỳ thứ ba với Giang mai thần kinh, hay là chứng Tabes Dorsalis: người bệnh bị mất cân bằng và đứng ngồi không vững. Bệnh này nay rất hiếm ở Tây Phương sau khi người ta tìm ra thuốc Penicillin. Sở dĩ tôi nêu lên chuyện này để chứng minh một điều: chuyện làm tình quá độ không hề đưa tới việc bị liệt và không đưa tới chuyện phải nằm chứ không đứng hay ngồi được như Long Đĩnh.
Chuyện tình dục của quý bà lớn tuổi: Đây lại là một chuyện nên nói thật rõ. Một số quý bà (xin nhấn mạnh hai chữ «một số») nghĩ rằng khi đã tắt kinh (tức là khi không còn kinh nguyệt nữa, vào khoảng tuổi 46 tới 52) thì người đàn bà không nên có chuyện sinh lý. Suy nghĩ này khá phổ biến trong số qúy bà mà khả năng sinh lý giới hạn, hay là bị bệnh «lãnh cảm» (tức là bệnh không cảm thấy tha thiết chuyện sinh lý). Xin thưa đây là một suy nghĩ sai lầm. Tất nhiên, nếu người phụ nữ không tha thiết chuyện sinh lý nữa sau khi tắt kinh, thì đây là một điều «bad luck» cho người chồng hay người bạn trai: chẳng ai có thể ép ai làm chuyện mà người ta không có hứng thú làm. Tuy nhiên sự thực là đa số phụ nữ tới tuổi tắt kinh, thì khả năng sinh lý vẫn còn như trước, và trong một số trường hợp còn hơn trước vì một vài lý do: không còn sợ bị mang thai sau sinh hoạt sinh lý, và nhất là lúc đó các con cái đã có gia đình và đi ở riêng, cho nên vợ chồng - dù lớn tuổi - cảm thấy tự do hơn dưới mái nhà của mình và dễ gần gụi nhau hơn.
Về khía cạnh khoa học, thì khi tắt kinh, khả năng sinh lý có thể bị suy giảm vì hai lý do: suy giảm chất «Testosterone» (có trong người nữ) - là chất gây ra sự ham muốn sinh lý của con người, và suy giảm chất «Estrogen» làm giảm máu tới cơ quan sinh dục, gây ra khô khan ở cơ quan này. Về việc suy giảm ham muốn sinh lý, thì như đã nói ở trên, chỉ xảy ra ở một số nhỏ phụ nữ; còn việc khô ở cơ quan sinh dục, gây ra chuyện đau đớn hay khó khăn khi chăn gối, thì sự thực rất dễ giải quyết: ta có thể xài «KY Gel» (kem này có thể mua tự do tại các nhà thuốc Tây), là một chất kem làm nhờn cơ quan sinh dục và tạo nên sự dễ dàng thoải mái khi quan hệ. KY Gel là một chất nhờn mà các bác sĩ dùng bôi vào cái «mỏ vịt» (speculum) để khám bệnh phụ nữ, do đó đây là một chất nhờn rất an toàn khi dùng. Cũng cần nói là nếu dùng chất này nhiều quá cho việc giao hợp thì sẽ mất cảm giác, còn xài ít qúa, thì có thể không giải quyết được chứng khô ở cơ quan của mấy bà, và do đó vẫn có thể gây ra đau đớn khi giao hợp.
 Về câu chuyện tình dục của mấy bà, thì ta có thể nêu lên một thí dụ về một người đàn bà nổi tiếng mà có lẽ không ai không biết. Đó là nữ tài tử Elizabeth Taylor, cô đào mắt tím được coi là người đẹp nhất hoàn vũ từ xưa tới nay. Nàng Taylor có rất nhiều chồng và nàng lấy người chồng thứ 7 (Larry Fortensky, làm nghề thợ xây cất, 39 tuổi- cái tuổi đầy sinh lực của người đàn ông) lúc nàng đã ở tuổi 60. Ai cũng hiểu là nàng lấy anh Fortensky không phải là để… ngắm chơi, mà tất nhiên phải có chuyện chăn gối. Vậy ta hiểu là chuyện sinh hoạt sinh lý của qúy bà ở tuổi 60 trở lên là chuyện bình thường và ta không nên thắc mắc
Chuyện tình dục của quý ông lớn tuổi: «Xã hội» đàn ông là một xã hội hoàn toàn khác với quý bà. Lý do là trong khi người đàn bà có thể nói lúc nào muốn quan hệ là có thể được, trừ phi mình không muốn mà thôi. Nhưng người đàn ông không phải như vậy: càng lớn tuổi thì người đàn ông có vấn đề là… muốn mà không được, tức là chuyện «khó khăn về sinh lý» (Sexual dysfunction hay là SD). Theo thống kê của MMAS (Masschusetts Male Aging Study- Mỹ), thì khoảng 50% đàn ông ở tuổi 50 bị chuyện này, 60% ở tuổi 60 và 70% ở tuổi 70… và con số người bị SD cứ nhân lên như vậy. Điều này có nghĩa là nếu người đàn ông sống đủ lâu, thì rồi bất cứ ai cuối cùng cũng bị SD, không tránh khỏi. Chuyện «khó khăn về sinh lý» (SD) hay là… muốn mà không được này đã gây tổn hại gì cho người đàn ông? Xin thưa là nó tạo nên khá nhiều vần đề: lo buồn, mất tự tin (cho rằng mình không còn là một người đàn ông nữa), tự coi rẻ mình, gây nên chuyện vợ chồng bất hòa và thở thành trầm cảm…  
Lý do suy giảm tình dục của người lớn tuổi (nhất là qúy ông): Rất nhiều lý do gây ra bất lực - khó khăn về sinh lý ở người lớn tuổi, tiêu biểu là: Suy giảm chất kích thích tố nam (Androgen & Testosterone), và thay đổi lối sống: về già ngồi không một chỗ, không thể dục thể thao như hồi còn trẻ, rồi thêm rượu, thuốc lá… Thêm yếu tố tâm lý: Buồn chán, thờ ơ với mọi chuyện, người vợ sau khi tắt kinh thì thờ ơ chuyện chăn gối, do đó người chồng cảm thấy thất vọng và cuối cùng buông xuôi. Rồi những bệnh của tuổi già: bệnh tiểu đường, bệnh cột sống, bệnh đau nhức kinh niên, bệnh nhiếp hộ tuyến (Prostate), tác dụng của thuốc mà người lớn tuổi xài có thể gây ra SD: tỷ dụ thuốc lợi tiểu (hydrochlorothiazide), thuốc chữa trầm cảm: rất nhiều người xài thuốc chữa trầm cảm rồi bị SD mà không hiểu lý do tại sao, (nhất là qúy bà). Vậy những thuốc chữa trầm cảm ảnh hưởng tới sinh lý nhiều nhất là: Zoloft (Sertraline), Cipramil (Citalopram), Aropax (Paroxetine), Tofranil (Imipramine), Lovan, Prozac (Fluoxetine), Efexor (Venlafaxine), Luvox (Fluvoxamine). Đặc biệt là Duodart & Avodart, là hai thứ thuốc rất thường dùng để chữa bệnh «phì đại nhiếp hộ tuyến» (tức là nhiếp hộ tuyến lớn hay là BPH), gây ra chứng đái thường xuyên, đái đêm là những bệnh rất thông thường của đàn ông lớn tuổi. Và cũng như thuốc chữa trầm cảm nêu trên, có khá nhiều người dùng thuốc chữa đái nhiều, đái đêm… (Duodart & Avodart), bị SD mà không hiểu vì đâu. Lý do: hai thuốc này có phản ứng phụ là SD. Nguyên do là ở chất Dutasteride (có trong cả hai thứ thuốc kể trên). Chất Dutasteride này có tác dụng chống lại kích thích tố Nam (antiandrogen) do đó làm giảm độ lớn của nhiếp hộ tuyến, nhưng đồng thời vì là antiandrogen, cho nên có thể gây ra SD. Thường thì đối với những vị lớn tuổi bị lớn nhiếp hộ tuyến, tôi xài chất Tamsulosin để chữa: chất này làm thư dãn tế bào nhiếp hộ tuyến, do đó làm bớt triệu chứng đái nhiều, đái đêm… nhưng không gây ra SD vì không phải là chất chống lại kích thích tố nam. Một số thuốc thông thường khác gây ra SD: thuốc cảm chữa xổ mũi Pseudoephedrine (có rất nhiều thuốc cảm chứa chất này, tỷ dụ: Sudafed, Dimetapp, Demazin…). Pseudoephedrine làm mạch máu tại lỗ mũi co lại, do đó được dùng để chữa bệnh nghẹt mũi, sổ mũi, nhưng đồng thời vì cũng làm co mạch máu tại cơ quan sinh dục, do đó làm giảm lượng máu tràn vào dương vật và làm mất cương cứng.
Chữa trị bệnh SD: 

Trước khi đi vào chuyện chữa trị chứng SD, ta nên tìm hiểu quá trình gây ra chuyện này để có thể trực diện những nguyên nhân của bệnh này tận gốc. Về mặt khoa học, thì nguyên ủy là do chất Nitric Oxide (NO). Chất này được tiết ra từ tế bào nội mạc (endothelial cells) của các mạch máu trong dương vật. Khi chất này (NO) được tiết ra, thì mạch máu tại dương vật dãn ra do đó máu tràn thêm vào dương vật tạo nên sự cương cứng (erection). Quá trình này cũng xảy ra y hệt như vậy tại các động mạch vành của tim (tức là liên quan tới tế bào nội mạc và chất NO làm mạch máu tim dãn ra). Đo đó theo MMAS, những người bị SD là khởi đầu báo hiệu việc đưa tới bệnh tim mạch và thường là đi trước bệnh tim mạch vì khi có chuyện mạch máu bị tắc nghẽn thì các mạch máu nhỏ nơi cơ quan sinh dục sẽ bị nghẽn trước, và một thời gian sau đó sẽ tới những mạch máu lớn hơn ở tim Nói rõ ra hơn nữa là những người bị khó khăn về sinh lý thường là sẽ bị bệnh tim mạch (như đau tim, nhồi máu cơ tim…) trong vòng vài năm sau đó. Sở dĩ tôi phải nói về chuyện này là để ta hiểu rõ thêm là cơ chế của bệnh SD và bệnh tim mạch giống nhau, cho nên chuyện ngăn ngừa hai bệnh này cũng tương tự như nhau.
Vậy thì chuyện gì gây ra tổn thương cho tế bào nội mạc của mạch máu trong dương vật? Đó là lối sống thụ động, ngồi không một chỗ, ăn uống nhiều đồ mỡ, thuốc lá, béo phì… và các bệnh như tiểu đường, cao máu, cao mỡ: thụ động ăn không ngồi rồi làm giảm lượng máu tới tế bào; bệnh cao máu & thuốc lá làm mạch máu co thắt lại, Mỡ cao, đường cao làm tắc mạch máu tới tế bào… nhất là tế bào tại cơ quan sinh dục.
Khi đã nhìn qua quá trình của bệnh SD, và nguyên nhân của nó, nay ta có thể nhìn rõ hơn cách ngăn ngừa và chữa trị bệnh này ra sao
Thứ nhất: Lối sống. 

Vì cơ chế của bệnh SD và bệnh tim mạch giống nhau như đã nêu trên, nên cách phòng ngừa hoàn toàn giống nhau. Tất cả những người bị cao đường, cao máu, cao mỡ, người hút thuốc lá… nên chữa trị đúng mức để khỏi làm tổn thương cho tế bào. Ta nên nhớ một người bị tiểu đường, nếu giữ cho mức đường trong máu bình thường, thì người này hầu như là một con người bình thường. Chuyện khó khăn chỉ xảy ra khi mực đường bất bình thường- nhất là để lâu ngày thì sẽ gây ra biến chứng, nhất là những biến chứng về tình dục: nguy cơ SD của người bị tiểu đường cao gấp 4 lần người thường và chuyện SD này xảy ra sớm hơn người thường khoảng 15 năm. Lý do là đường cao không những làm tổn hại và làm tắc mạch máu nơi dương vật nhưng đồng thời cũng làm tê liệt thần kinh nuôi dương vật. Do đó, nói một cách tổng quát, thì những người lớn tuổi nên có một cuộc sống năng động và thể dục để làm tăng lượng máu tới các cơ quan, tế bào và giảm sự thoái hóa tế bào. Tuy nhiên, đối với những người lớn tuổi thì không phải là tập thể dục bất cứ như thế nào cũng được. Ta nên tránh những chuyện như chạy, chơi tennis, tập tạ nặng ở Gym… vì ta nên hiểu là sụn ở các khớp, nhất là đầu gối của ta đã chai, không giống như hồi còn trẻ, cho nên bất cứ chuyện gì tạo sức ép trên những nơi này như chạy, nhảy… đều có thể đưa tới hư hại cho khớp. Vậy ta có thể làm gì? Ta đi bộ và nhất là đi nhanh (cỡ 5 km- tức là 3 miles một giờ), hay bơi lội: những chuyện này không tạo sức ép lên đầu gối và rất tốt cho việc giảm mỡ, giảm cao máu (do việc ra mồ hôi tức là giảm chất muối), giảm đường, giảm béo phì và đưa máu tới tế bào. Cũng cần nói rõ là việc tập thể dục này phài là tối thiểu nửa giờ mỗi ngày và 3 ngày trong 1 tuần lễ.
Những lối tập luyện khác cho người lớn tuổi :
· Dịch Cân Kinh (hay là «Cuốn kinh chỉ cách co dãn gân» ) : ta thấy mấy anh Tầu ngày xưa đứng trong sân nhà vẫy vẫy hai tay lên xuống cả giờ mỗi ngày… đây là «Dịch cân kinh». Cách tập này làm thư dãn bắp thịt trong cơ thể (hoán gân- chuyển cốt ? ). Tuy nhiên theo tôi thì ngoại trừ việc làm cho bắp thịt hoạt động, dãn gân và làm máu lưu thông, thì khi tập phương pháp này, ta cần nhíu cơ vành tại hậu môn và như vậy nhíu luôn cơ vành kiểm soát đường tiểu trong suốt lúc tập. Điều này rất tốt cho việc kiểm soát việc đái đêm cho người lớn tuổi và chuyện khó kiểm soát thất thoát nước tiểu từ bọng đái của qúy bà. Muốn tập phương pháp này, xin lên internet và vô: «Dịch Cân Kinh», ta sẽ được chỉ dẫn tận tình cách tập và thở bằng tiếng Việt. Ta có thể tập phương pháp này trong 30 phút mỗi ngày và điều tiện lợi cho người lớn tuổi là ta có thể tập trong mái ấm gia đình trong khi thưởng thức TV hay coi DVD
- Càn Khôn Thập Linh với thầy Hằng Trường: Đây là phương pháp tập mà ca sĩ Duy Trác khen là làm cho ông ta trở lại sinh lực như hồi còn trai trẻ (trong bài viết «Tuổi già của tôi»- Duy Trác): Đây là lối tập pha trộn: Tài Chi- Khí Công và Yoga., mục đích chính cũng là để dãn gân và giảm lão hóa. Xin lên internet và vô: «Càn Khôn Thập Linh» và thầy Hằng Trường sẽ chỉ dẫn tận tình cách tập qua video
Thứ hai: Yếu tố tâm lý và các bệnh tâm thần. Khỏi nói thì ta cũng nhìn thấy là những người bị bệnh về tâm thần như trầm cảm, thần kinh căng thẳng (depression, stress disorder…) v.v… là nguồn cho chuyện đau nhức kinh niên, mất ngủ kinh niên hay là chuyện vợ chồng bất hòa… Trong những trường hợp này chuyện cặp kè yêu thương rất khó xảy ra. Do đó điều cần thiết là ta phải nhìn ra những triệu chứng này trước và nói chuyện với bác sĩ, vì nếu ta chỉ dốc sức lo chuyện chữa SD trước, nhưng không nhìn tới yếu tố tâm lý, tâm thần của ta thì thành quả rất khó đạt được. Riêng về bệnh trầm cảm, thì có lẽ xin nêu rõ là có rất nhiều người bị trầm cảm, nhưng chính mình không hề biết và rất nhiều khi bác sĩ gia đình của họ cũng không nhìn thấy: có những người chỉ mang chứng nhức đầu kinh niên, nhưng hỏi tới nữa thì là bị trầm cảm. Cũng có những người bị mất ngủ kinh niên hay đau nhức kinh niên… nhưng tìm hiểu kỹ hơn, thì là bị trầm cảm. Do đó, con số người thực sự bị trầm cảm (cả người Việt lẫn Úc) so với số người được chữa trị về trầm cảm khác nhau khá xa. Một thì dụ điển hình là những sĩ quan VNCH khi bị đi tù cải tạo của Việt cộng, thì nhu cầu sinh lý hay là ham muốn về sinh dục của những nười này lúc ở trong tù gần như là zero, bất kể những người này bị tù bao nhiêu năm.
Như đã nêu trên, một số khá nhiều thuốc chữa trầm cảm có tác dụng phụ là tạo ra SD. Tuy nhiên cũng có một số thuốc chữa trầm cảm không gây nên SD và có thể còn gây hưng phấn về sinh lý, nhất là cho qúy bà. Một trong những thuốc này là Valdoxan (Agomelatine), Avanza (Mirtazapine)…
Đối với người phụ nữ bị SD, thì một số rất lớn là do yếu tố tâm lý hay vấn đề liên hệ vợ chồng: chuyện hòa hợp giữa vợ chồng không có, người nam không có tư cách và không đáng được nể trọng từ đó sinh ra chuyện người phụ nữ coi rẻ người nam và mất cảm hứng về sinh lý. Có những trường hợp người nam cư xử thô bạo trong lúc làm tình, hoặc là người nam ăn nhậu xong, miệng còn hôi mùi rượu và chưa làm vệ sinh răng miệng đã đòi ngay chuyện kia. Có những người nam, khi gần người nữ, cảm thấy kích thích về tình dục, và nghĩ rằng người nữ cũng cảm thấy như vậy và đòi… chuyện kia ngay tức khắc. Đây là là một cảm nghĩ rất lầm lẫn vì người nữ cần sự ve vuốt, mơn trớn trong một thời gian (tùy thuộc mỗi người) và từ đó mới có thể cảm thấy kích thích và ham muốn. Do đó trong trường hợp người nữ chưa hề cảm thấy gì, mà người nam đã muốn nhập cuộc ngay: chuyện này rất kẹt, nhất là cho những người lớn tuổi, vì các bà vào tuổi này thường bị khô ở cơ quan sinh dục. Nếu không sửa soạn kỹ cho chuyện ân ái (xin nhớ là mỗi người phụ nữ có những điểm nhậy cảm khác nhau trong cơ thể người ta và ưa được kích thích bằng những phương tiện khác nhau; về điểm này, xin đọc «sensate focusing» trên internet ) hay là không xài chất gel như đã nói ở trên, mà đã đòi nhập cuộc, thì sự thực chẳng những là gây nên đau đớn cho người phụ nữ mà từ đó có thể tạo nên một ác cảm đối với người nam và người phụ nữ, thay vì được hưởng lạc thú của việc ái ân thì lại chịu đau đớn thể xác và sau đó có thể trở thành lãnh cảm, không muốn chuyện đó nữa. Cũng có những chuyện như người nam đòi chuyện này một cách máy móc: cứ mỗi tuần, đúng ngày đó, giờ đó thì phải… lên giường: chuyện này riết rồi gây ra cảm tưởng nhàm chán, như là người phụ nữ tới giờ là phải làm bổn phận và từ đó có thể đưa tới việc người nữ từ chối chuyện sinh lý. Xin nhắc: chuyện sinh lý không phải là chuyện bổn phận, không ai có bổn phận với ai về chuyện này và người đàn bà có quyền từ chối chuyện sinh lý, và nếu người chồng cứ ép buộc mà người vợ không muốn thì người chồng có thể bị truy tố ra tòa về tội hiếp dâm. Và sinh lý phải là chuyện hòa hợp ham nuốn của cả hai người
Vậy ta phải làm sao? Tốt nhất là cả hai người nên gặp bác sĩ gia đình cùng một lúc và thành thực nói lên những khó khăn trong chốn phòng the của mỗi người và thành thực nói lên ước vọng là người phối ngẫu phải làm sao để tạo hứng thú cho mình. Chuyện này tất nhiên tùy thuộc rất nhiều vào… ông bác sĩ gia đình. Có nhiều ông bác sĩ quá cổ hủ và không mấy tha thiết giải quyết chuyện này cho người ta. Trong trường hợp này thì xin nhờ bác sĩ gia đình giới thiệu cho gặp bác sĩ chuyên khoa về sinh lý (Sex Therapist): từ đó có thể có thể giải quyết được những ước muốn về sinh lý của hai người, nhất là của qúy bà và đồng thời cũng tạo nên hòa hợp sinh lý và hạnh phúc lứa đôi sau đó.
Vậy xin tóm tắt về điều thứ hai: nếu có chuyện khó khăn trong liên hệ vợ chồng thì nên giải quyết chuyện này trước, nhất là trong trường hợp của người phụ nữ. Sau đó nên tìm hiểu xem có yếu tố trầm cảm hay không. Nếu có thì xin chữa bệnh này song song với chuyện xài thuốc chữa SD.
Thứ ba: Kich thích tố nam (Testosterone) và nữ (Estrogen)
Theo «Hội Tiết Niệu Âu châu» (European Association of Urology) thì trước khi chữa trị chứng SD, ta phải kiểm soát và đưa người bệnh về trạng thái kích thích tố nam bình thường đã (eugonadal) vì nếu không thì chữa SD sẽ khó có kết quả. Theo một khảo nghiệm đàn ông từ 30 tới 80 tuổi thì 24% (tức là 1 trong 4 người) có lượng Testosterone trong máu thấp - tức là không có đủ kích thích tố nam. Testosterone là kich thích tố tiết từ tế bào Leydig trong tinh hoàn của người đàn ông và chất này cũng có trong cơ thể đàn bà. Ở cả đàn ông và đàn bà, chất này tạo nên hưng phấn về tình dục (desire-libido) , đồng thời làm tăng lượng NO (như đã nói ở phần trên, do đó làm tăng sự cương cứng của dương vật). Đối với nững người thiếu Testosterone trong máu, mà dùng thuốc kích thích (tức là thuốc cường dương) nhưng không có hiệu qủa, thì Testosterone làm tăng hiệu quả của thuốc kích thích (như Viagra… ). Có nhiều giả thuyết cho rằng Testosterone có thể tạo nên ung thư nhiếp hộ tuyến (Prostate cancer), tuy nhiên trên thực tế không có bằng chứng khoa học nào xác nhận chuyện này. Testosterone (Sustanon, Testogel, Reandron…) có phản ứng phụ là có thể làm tăng lượng hồng cầu (Erythrocytosis) và do đó có thể làm tắc mạch máu. Do đó ngưới dùng Testosterone nên được kiểm soát lượng hồng cầu mỗi 6 tháng một lần. Testosterone cũng có thể ảnh hưởng tới gan. Thường thì là do thuốc Testosterone dưới dạng uống, nhưng dạng chích - như Sustanon… hay dạng thuốc dán - như Androderm thì không có ảnh hưởng tới gan. Do đó việc thử máu theo dõi chức năng gan khi dùng Testosteron là điều cần thiết.
Trong khi kích thích tố nam (Testosterone) có ảnh hưởng tới sinh lý của người nam, thì kích thích tố nữ (Estrogen) cũng có hiệu quả tới vấn đề sinh dục của người nữ (estrogen replacement therapy), tuy nhiên hiệu qủa này không phải là xảy ra cho tất cả mọi người nữ. Ta hiểu là Estrogen làm tăng lượng máu tới cơ quan sinh dục của người nữ, do đó làm tăng độ nhờn ở cơ quan này, đồng thời làm căng mạch máu tại đây. Khi lớn tuổi, người phụ nữ bị thiếu Estrogen, nên cơ quan sinh dục có thể bị khô hay là teo lại. Do đó đối với những người nữ bị khô hay teo cơ quan sinh dục, thì ta có thể xài cream có estrogen (Ovestin…) hay là thuốc nhét (Vagifem pessaries.). Xin nhắc là những người có bệnh ung thư vú hay tử cung thì không được xài estrogen
Thứ tư: thuốc kích thích
Trước khi đi vào đề tài thuốc kích thích sinh dục của người nam, ta nên nhớ vài điều cơ bản: ngoại trừ thuốc chích thẳng vô dương vật thì không có thuốc kích thích nào mà tự nó tạo nên sự cương cứng tức thời mà không có sự kích thích, ve vuốt bằng mọi phương cách. Hơn nữa không có thuốc nào có hiệu quả với tất cả mọi người mà hiệu quả của mỗi thứ thuốc là chỉ từ 60 % hay 70% người nam mà thôi. Và tất cả mọi thuốc kích thích nếu dùng liên tục thì đều có thể trở thành lờn. Do đó thuốc có thể có hiệu qủa trong lúc đầu, nhưng sau đó nếu dùng liên tục thì sẽ mất tác dụng. Để đối phó với chuyện này xin đọc tiếp ở dưới.
· Các thuốc PDE5 Inhibitors (Phosphodiesterase Type 5 Inhibitors): như Viagra, Cialis… là những thuốc làm dãn mạch máu ở dương vật do đó làm tăng lượng máu tới dương vật tạo nên sự cương cứng. Những thuốc này không được xài chung với thuốc Nitrates (chữa đau tim) vì cả hai đều làm dãn mạch máu, do đó nếu dùng chung với nhau sẽ có cơ nguy làm cho áp xuất máu tụt thấp
· Viagra (Sildenafil) được bán dưới dạng 50mg và 100mg. Dùng Viagra, cũng như Cialis, trước khi quan hệ tình dục khoảng nửa giờ. Thường thì với Viagra, dương vật chỉ cương cứng trong vài chục phút mà thôi và sau đó sẽ trở lại trạng thái bình thường
· Cialis (Tadalafil): được bán dưới dạng 5 mg, 10 mg và 20 mg. Trái với Viagra, Cialis thường ít có phản ứng phụ (như nhức đầu, nghẹt mũi, đỏ mặt…) và tác dụng kích thích của Cialis kéo dài hơn Viagra: Cialis có thể tạo hưng phấn cho người uống khoảng vài ba ngày. Cũng xin nêu lên một chi tiết là nếu xài Cialis loại 5 mg mỗi ngày, thì sau 4 ngày, kết qủa sẽ tốt đẹp hơn là dùng Cialis loại 20 mg một lần, tuy rằng nếu cộng lại thì 4 viên Cialis 5 mg tương tương với 1 viên 20 mg. Lý do là sự tích lũy (build-up) của thuốc trong máu sau 4 ngày cao hơn là 1 viên 20 mg
· Spedra (Avanafil): Đây là một thuốc kích thích mới tìm ra. Thuốc này có tác dụng nhanh hơn Viagra, nghĩa là có thể tạo hưng phấn chỉ trong vòng 15 phút sau khi uống, và tác dụng cũng kéo dài như Cialis
· Thuốc chích vào dương vật: Caverject (Alprostadin). Thuốc này được làm thành từng ống chích có sẵn thuốc ở trong. Khi xài thì giống như khi người bị tiểu đường chích Insulin, tuy nhiên thuốc này được chích thẳng vào một bên của dương vật (intracavernosal). Nơi này không có nhiều giây thần kinh nên không tạo đau đớn khi chích và hậu quả trong vòng 10 tới 15 phút.
Để đối phó với chuyện lờn thuốc, ta có thể xài thay đổi những thuốc nêu trên (thay vì xài liên tục một thứ thuốc.) và hơn nữa là ta không nên xài thuốc kích thích quá thường xuyên.
· Cấy dương vật: Đối với những người mà tất cả các phương pháp trên đều không có hiệu quả và đối với những người không thích xài thuốc chích hay thuốc uống, thì việc cấy dương vật (Penile prosthesis implantation) là câu trả lời. Nghe ra thì hơi buồn cười, nhưng sự thực dương vật được cấy hoạt động rất hiệu qủa về việc đưa tới cảm xúc cho cả người nam lẫn người nữ và gần như ta… muốn lúc nào có lúc đó.
Cấy dương vật là một phương pháp giải phẫu và cuộc giải phẫu này kéo dài khoảng 1 giờ. Cấy dương vật được thực hiện bằng cách cho 2 ống nhỏ có tính đàn hồi vào phần tế bào xốp ở hai bên dương vật (Corpus cavernosa), hai ống này thông với một túi đưng nước đặt ở dưới thành bụng, và một cái bơm đặt ở bên trong bìu dái (Scrotum) có nút chặn có thể đóng hay mở (valve). Bơm này có thể bơm bằng tay, bằng cách xoa bóp nơi bìu dái. Khi «cần thiết», thì ta sẽ bơm cho nước từ túi trong bụng chuyển vào trong hai ống nhỏ trong dương vật tạo sự cương cứng. Những ống đàn hồi sau khi được bơm nước sẽ tăng độ lớn và độ dài, cho nên sau khi được bơm, sẽ giống như dương vật bình thường khi cương cứng. Và khi không «xài» nữa thì ta có thể xoa vô cái valve và nước sẽ rút lại vào trong bụng. Đây là một phương pháp đơn giản và người đàn ông có thể làm tình khi nào họ muốn. Phương pháp này tạo thỏa mản cho cả đàn ông và đàn bà và mức thỏa mãn lên tới trên 90%. Lý do là tuy là dương vật dược «cấy», nhưng như ta thấy là tất cả những cảm xúc của dương vật (liên quan tới da và giây thần kinh, các cấu trúc khác của dương vật, độ lớn, độ dài…) vẫn giữ được nguyên vẹn. Hơn nữa vì là bơm bằng nước cho nên khi cương cứng thì cảm giác đối với người nữ sẽ giống hệt dương vật bình thường. Có nhiều người nữ không biết là chồng mình xài implant, và chỉ được biết khi người chồng nói ra mà thôi. Giá tiền của việc «cấy dương vật» ở Úc là từ 16,000 tới 19,000 đôla, được các bảo hiểm tư trang trải (tùy theo hãng) và Medicare cũng trang trang trải trong một số trường hợp.
Thuốc kích thích cho phụ nữ: 

Chỉ có một thứ thuốc kích thích cho phụ nữ được Cơ quan Quản trị Dược Phẩm và Đồ ăn Mỹ (Food and Drug Administration) chấp nhận cho xài trong trường hợp những phụ nữ còn kinh nguyệt mà bị SD. Đó là thuốc Flibanserin (Addyl). Thuốc này có khá nhiều phản ứng phụ, và phản ứng phụ đáng kể nhất là làm thụt áp huyết. Do đó người dùng thuốc này được khuyến cáo là nếu sau 2 tháng mà thấy không có hiệu qủa hay là bị phản ứng phụ thì nên ngưng thuốc. Thuốc này chưa được Bộ Y tế Úc chấp thuận và muốn mua, ta phải order qua Internet.
Một vài điều cần ghi nhớ:
Sinh lý là một điều thông thường và cần thiết của cuộc sống con người như ăn và ngủ. Do đó không có lý do gì làm ta nên né tránh nói chuyện về sinh lý.
Đối với đàn ông bị SD mà ta chỉ xài thuốc kích thích không mà thôi, thì là chỉ chữa cái ngọn và nhiều khi không mang lại hiệu qủa. Xin nhấn mạnh 2 điều quan trọng: yếu tố tâm thần (như trầm cảm) và kích thích tố nam. Một số người xài thuốc kích thích không có hiệu qủa, nhưng nếu xài thêm thuốc chữa trầm cảm (như Valdoxan… cho người có triệu chứng trầm cảm) và thêm kích thích tố nam (như Sustanon, Reandron… cho người bị thiếu kích thích tố nam), thì hiệu quả sẽ tăng lên rất nhiều
Đối với nữ giới thì vấn đề tâm lý và quan hệ lứa đôi là rất quan trọng (như đã nói ở phần trên). Nếu giải quyết được những chuyện này thì là ta đã giải quyết được một phần rất lớn chuyện SD của phái nữ
Bs Vũ Ngọc Tấn
Nov 07 / 2019

Thứ Ba, 24 tháng 12, 2019

Bệnh nấc cụt, bài thuốc lạ kỳ



Bệnh nấc cụt,
bài thuốc lạ kỳ
(Trị bệnh như thần)


Khi không tôi mắc chứng (Nấc cụt) ngày đầu thì bị sơ sơ, qua ngày thứ 2 bị dày hơn, được trị nhiều cách theo kiểu nhân gian nhưng vẫn không bớt, qua ngày thứ 3 thì liên tục, không ăn được, không nằm được, rất khó chịu và rất mệt, tôi đi khám bác sỹ, BS, không nói tại sao, chỉ cho toa mua thuốc, uống không hết mà nặng thêm lên.

 Thằng cu Tâm con người bạn bên xóm chạy qua đánh bi với cu út nhà tôi, thấy tôi ngối trên ghế xếp ôm đầu pháo liên tục, cu Tâm nói:

 - A! Bác bị bệnh nấc cụt rồi, bác uống chi chưa, nếu chưa con về lấy qua cho bác uống hết liền tức khắc.

Tôi nói ;

- Bác uống thuốc tây nhưng không bớt.

 Cu Tâm đâm đầu chạy về nhà, một lát chạy qua lại, đưa cho tôi một cục GỪNG tươi bằng ngón tay cái, và một ít MẬT ONG đựng trong tách uống trà (tách nầy lớn hơn ngón chân cái), bảo tôi nhai cục GỪNG, trước khi nuốt thì uống tý mật ong cùng lúc. Tôi nhai, Tâm đứng nhìn, nuốt gừng và mật ong vào không biết đã tới bao tử chưa, nhưng nó dịu lại ngay và hết liền sau khi tôi uống chút nước trà tráng chén mật ong.


 Thằng Tâm vỗ tay reo:

- Con nói rồi hết ngay liền mà.

Tôi hỏi tại sao con biết cách nầy;

 - Ông nội con thường hay bị như bác, nhà con lúc nào cũng có sẵn hai thứ nầy cho ông con uống.


 Như vậy là một cục GỪNG sống nhai nuốt với một muổng canh MẬT ONG. Hiện tại thỉnh thoảng tôi cũng bị lại, nên trong nhà lúc nào cũng trữ hai thứ thần dược trên.

 Thân mến.

 Ngôn Nguyễn

Thứ Năm, 12 tháng 12, 2019

Nhiều người «cạch mặt» lò vi sóng vì sợ ung thư: Đây mới là sự thật!



Nhiều người «cạch mặt» lò vi sóng vì sợ ung thư: Đây mới là sự thật!

- Gọi là báo nước ngoài, nhưng thật ra, đề tài thực phẩm nấu bằng lò vi sóng gây ung thư chỉ xuất hiện trên các trang mạng lá cải, phi khoa học thôi.
PV: Tôi có chị bạn có thú nấu ăn và rất đam mê khám phá những cách thức nấu nướng khác nhau. Có một dạo, chị ấy rất hứng thú thử nghiệm nấu nướng bằng lò vi sóng, nhưng bỗng đột nhiên tuyên bố ‘cạch mặt’ loại lò này vì nghe tin dùng nó có thể gây ung thư. Sự thật thì lò vi sóng có thể gây ung thư được không, thưa ông?
Chuyên gia Vũ Thế Thành: Lò vi sóng bị đồn gây ung thư thì nhiều lắm. Bên Tây cũng đồn, huống gì bên ta. Nhưng chỉ toàn đồn trên báo lá cải.
Bức xạ là các tia mang năng lượng phát ra từ vật thể nào đó, có thể là TV, điện thoại di động, lò sưởi, mặt trời… Lò vi sóng phát ra bức xạ không ion hóa, tương tự như sóng radio, TV… nhưng có độ dài sóng rất ngắn (tần số cao).
Các bức xạ không ion hóa có thể đi xuyên qua tế bào, tuy vậy không đủ mạnh để làm thay đổi tế bào về mặt hóa học. Năng lượng phát sinh từ lò vi sóng lại rất yếu, không thể gây hại cho vật liệu di truyền (DNA) và do đó, không rủi ro gây ung thư.
Cho đến nay, khoa học không ghi nhận được, cũng như không có bằng chứng nào về bức xạ từ lò vi sóng gây ung thư cả, kể cả sóng radio, TV, điện thoại di động… cũng thế. Bạn không thấy người nào cũng xài smart phone, nhà nào cũng có lò vi sóng đấy sao?
PV: Ông nói lò vi sóng phát ra bức xạ nhưng không đủ mạnh. Mà không đủ mạnh thì làm sao có thể đun sôi được nước?
Chuyên gia Vũ Thế Thành: Khi bạn đun nước hay nấu nướng chiên xào bằng bếp củi, bếp than, bếp gas..., nhiệt được truyền từ bếp vào xoong, chảo… rồi truyền tới thực phẩm. Thực phẩm nóng lên.
Song lò vi sóng không truyền nhiệt như thế. Bức xạ vi sóng đi xuyên qua tô chén dĩa đựng thực phẩm, làm phân tử nước trong thực phẩm dao động mạnh, va chạm, cọ xát nhau rồi phát sinh nhiệt. Nhiệt từ nước lan truyền, làm nóng thực phẩm, đồng thời làm nóng luôn tô chén dĩa chứa thực phẩm.
Nói các khác, vi sóng kích thích làm thực phẩm tự nóng lên, chứ không phải truyền nhiệt cho thực phẩm.
PV: Có lần tôi trót cho hộp kim loại đựng thức ăn vào lò vi sóng khiến cho nó nổ tung lên trong lò. Tìm hiểu, tôi mới biết không được cho vật dụng kim loại vào lò vi sóng, nhưng tôi chưa hiểu lý do vì sao phải như thế?
Chuyên gia Vũ Thế Thành: Vi sóng không xuyên qua được kim loại, do đó nồi niêu xoong chảo… bằng sắt, nhôm, đồng hay inox… không thể xài được với lò vi sóng. Thậm chí tô chén kiểu, trang trí hoa văn dùng men màu có kim loại nặng, vi sóng cũng bị nẩy ra.
PV: Có người còn nói, ăn thức ăn nấu bằng lò vi sóng dễ gây ra bệnh mỡ máu?
Chuyên gia Vũ Thế Thành: Chuyện lò vi sóng mỡ máu này li kỳ đấy. Đầu đuôi thế này. Một tay kỹ sư tên là Hans Hertel làm việc cho một công ty thực phẩm Thụy Sĩ, bị sa thải vì lý do nào đó, lui về sống ở thị trấn Wattenwil, Thụy Sĩ.
Hertel đã ‘nghiên cứu’ về tác hại của lò vi sóng với tám tình nguyện viên, tính luôn cả đương sự. Họ được cho ăn những thực phẩm giống nhau, nấu nướng theo những cách khác nhau, bao gồm nấu bằng lò vi sóng, để rồi đi đến kết luận, thức ăn nấu từ lò vi sóng làm giảm HDL (cholesterol tốt), làm giảm hồng cầu, bạch cầu v.v…
Trong số những tình nguyện viên tham gia, có một anh nhà báo. Thế là ông phóng viên tung hê sự kiện này lên một tờ báo lá cải.
Chưa hết, kết quả còn được bác sĩ Mercola đưa lên trang web của ông ta và cứ thế lan truyền tá lả. Bác sĩ Mercola chuyên về nắn xương (osteopathic) nhưng bỏ nghề, quay sang kinh doanh thực phẩm chức năng. Tôi đã vào trang web của ông này. Phải thừa nhận, tay bác sĩ này có tài viết lách, giọng văn hùng hồn, dễ hiểu, hù dọa rất đẳng cấp, nhưng chỉ toàn là đánh lận, ngụy biện.
Vị bác sĩ quái kiệt này đã được Cơ quan Thực phẩm và Dược phẩm Hoa Kỳ (FDA) tặng vài giấy cảnh cáo vì phát ngôn bừa bãi về an toàn thực phẩm.
Một nghiên cứu dễ dãi, loàng xoàng với tám tình nguyện viên, số liệu lại không rõ ràng, thì làm sao có thể thu hút sự chú ý của giới khoa học được.Tuy vậy, bài báo cũng đã làm một số người tiêu dùng hoang mang, gây thiệt hại cho các công ty sản xuất và kinh doanh lò vi sóng. Hiệp hội Thiết bị điện Gia dụng Thụy Sĩ (FEA) khởi kiện, và tòa án Thụy Sĩ đã ra án lệnh ‘cấm nói’ (gag order) với Hertel.
PV: Thế còn thực phẩm được nấu bằng lò vi sóng có biến chất và gây ung thư không, thưa ông? Tôi thấy nhiều trang mạng dịch từ báo nước ngoài cũng đều nói thế. Họ còn bảo, khoa học vẫn đang tiếp tục tranh luận về vấn đề này.
Chuyên gia Vũ Thế Thành: Gọi là báo nước ngoài, nhưng thật ra, đề tài thực phẩm nấu bằng lò vi sóng gây ung thư chỉ xuất hiện trên các trang mạng lá cải, phi khoa học thôi. Những bài báo này đều trích dẫn từ ‘nghiên cứu’ của Hertel, song không bao giờ dẫn nguồn cả.
Chuyện buồn cười thế này làm anh chàng Hertel trở nên nổi tiếng. Sau khi tòa án Thụy Sĩ ra án lệnh ‘cấm nói’, Hertel kiện chính phủ Thụy Sĩ và FEA ra Tòa án Nhân quyền châu Âu, vì cho rằng mình bị ‘bịt miệng’. Lằng nhằng mất sáu năm, tòa mới phán quyết bỏ án lệnh ‘cấm nói’, đồng thời buộc chính phủ Thụy Sĩ bồi thường 40.000 fr cho Hertel.
Báo chí châu Âu khi đó tường thuật vụ kiện và thổi phồng ‘lò vi sóng có thể gây ung thư’ với đủ nghi vấn này nọ cho ly kì hấp dẫn. Báo chí thì phải có chuyện cây đè điện giật mới thu hút người đọc.
Thực chất đây là vụ kiện ‘bịt miệng’, lồng vào chuyện lò vi sóng, nhưng chắc chắn lò vi sóng gây ung thư, hoặc thức ăn nấu bằng lò vi sóng gây ung thư, chưa bao giờ là đề tài tranh luận trong giới khoa học.
Tuy nhiên, những nghiên cứu về dưỡng chất trong thực phẩm bị thay đổi ra sao khi nấu bằng lò vi sóng thì có.
Nhiều người cạch mặt lò vi sóng vì sợ ung thư: Đây mới là sự thật! - Ảnh 2.
PV: Tôi cũng nghe nhiều người nói thế, rằng nấu bằng lò vi sóng làm thực phẩm bị mất đi rất nhiều dưỡng chất so với cách nấu truyền thống…
Chuyên gia Vũ Thế Thành: Nấu nướng chiên xào, dù bằng cách nào đi nữa, đều làm giảm mức dinh dưỡng của thực phẩm. Giảm ít hoặc nhiều tùy vào nhiệt độ sử dụng và thời gian nấu nướng. Hâm nóng bằng lò vi sóng cũng thế.
Có nhiều nghiên cứu khoa học về vấn đề này. Kết quả cho thấy sự khác biệt giữa đun nấu bằng lò vi sóng và bằng cách truyền thống không đáng kể nếu không muốn nói, nấu bằng lò vi sóng thất thoát dinh dưỡng thấp hơn, do thời gian đun nấu ngắn.
Nhưng đun bằng lò vi sóng cũng có bất lợi là thực phẩm có độ nóng không đều, chỗ có nước dao động nhiều sẽ nóng nhanh, chỗ khô lại nóng chậm, và rồi truyền nhiệt ‘nội bộ’ không kịp, khiến chỗ nhiệt cao, chỗ nhiệt thấp. Do đó, một vài vitamin nhạy với nhiệt như B12 sẽ bị hủy nhanh hơn nơi có nhiệt cao.
Cũng có những nghiên cứu về độc chất gây ung thư như PAHs, HCAs... phát sinh qua quá trình đun nấu bằng lò vi sóng. Kết quả cho thấy độc chất phát sinh còn ít hơn so với đun nấu kiểu truyền thống.
PV: Nhiều người nói nấu bằng lò vi sóng cảm giác ăn không ngon vì không có... mùi lửa. Theo ông, điều này có đúng không?
Chuyên gia Vũ Thế Thành: Về khẩu vị, mỗi người mỗi khác, khó đưa ra nhận định đúng sai. Tôi chỉ nhận rõ thịt nướng bằng bếp than khác xa nướng trên lò gas hay bếp điện.
Có điều, lò vi sóng thường dùng để hâm lại đồ ăn cho nhanh. Đồ ăn hâm lại thì không thể ngon bằng đồ ăn ‘mới ra lò’. Do đó, nếu so sánh thì phải so sánh các thực phẩm hâm lại với nhau, mới công bằng.
Người ta còn gán cho lò vi sóng nhiều tác hại quái ác lắm, chứ không chỉ mỡ máu, ung thư đâu. Nào là đau nhức, trầm cảm, giảm trí nhớ, suy thoái thị lực, cáu gắt, hệ miễn nhiễm yếu, gây rối loạn hệ tiêu hóa, khủng hoảng hệ thần kinh v.v… Đó chỉ là những nhận định cảm tính, chứ khoa học chưa bao giờ thừa nhận những tác hại ấy cả.
PV: Tóm lại, ông cho rằng thức ăn đun nấu từ lò vi sóng là vô hại?
  Chuyên gia Vũ Thế Thành:  Các cơ quan an toàn thực phẩm trên thế giới như FDA (Mỹ), EFSA (châu Âu), WHO... khi nói về lò vi sóng, hầu như không bao giờ đề cập tới ung thư hay trầm cảm, giảm trí nhớ… Đối với họ, đó là những chuyện nhảm nhí, không có chứng cớ khoa học.
Đề cập đến, nếu có, là cách sử dụng lò vi sóng sao cho an toàn. Chẳng hạn, vì nhiệt được tạo ngay từ trong lòng thực phẩm, nên nước có thể bắn ra khi đưa đồ ăn đựng trong tô đậy kín ra khỏi lò, hoặc sử dụng plastic loại nào để đựng thực phẩm khi đun nấu với lò vi sóng, vì plasctic có thể thôi ra chất độc.
Cả tỉ người đang dùng lò vi sóng trong các bữa ăn hàng ngày. Ở Việt Nam, hầu như gia đình nào cũng có lò vi sóng, các bếp ăn, nhà hàng cũng thế.
Rủi ro từ lò vi sóng chủ yếu là do cách sử dụng chưa đúng, chứ không phải vi sóng làm thực phẩm bị biến đổi đến mức ung thư, mỡ máu…

Top 10 bệnh thường gặp ở người cao tuổi và cách phòng tránh

  Top 10 bệnh thường gặp ở người cao tuổi và cách phòng tránh. Minh Ánh Người cao tuổi theo định nghĩa của Liên Hiệp Quốc là nhữ...